Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc
Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc
Thứ năm, 28-03-2024 19:24, (GMT+07:00)
Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng – một tù nhân lương tâm Trung Quốc
27-03-2021 19:04

20 năm trước, chính quyền ĐCSTQ đã bắt giữ Jennifer Zeng trong một cuộc đàn áp toàn quốc chỉ vì cô không chịu từ bỏ đức tin của mình. Sau khi thoát ra khỏi Trung Quốc và đến Mỹ, cô Zeng đã viết một cuốn sách ghi lại những điều khủng khiếp mà cô đã chứng kiến và đích thân trải nghiệm ở Trung Quốc.

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng - một tù nhân lương tâm Trung Quốc - Ảnh 1
Jennifer Zeng. (Ảnh: magnifissance.com)

Cô Jennifer Zeng là một nhà văn, nhà hoạt động nhân quyền gốc Hoa. “Tội ác” duy nhất mà Jennifer được cho là đã phạm vào 20 năm trước là thực hành các bài tập khí công và thiền định của Pháp Luân Công. Một môn tu luyện Phật gia thượng thừa lấy việc đồng hóa với đặc tính “Chân – Thiện – Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản, chiểu theo nguyên lý diễn hoá của vũ trụ mà tu luyện.

Các bài tập nhẹ nhàng chậm rãi của Pháp Luân Công đã từng là cảnh tượng thường thấy ở mọi công viên đô thị Trung Quốc. Giống như yoga trở nên phổ biến ở Bắc Mỹ, thì vào những năm đầu thập niên 90, phong trào khí công được truyền bá rộng rãi tại Trung Quốc. Pháp Luân Công lúc này đã trở thành một hiện tượng nổi bật ở Trung Hoa Đại Lục, đi đâu cũng có thể nghe người ta bàn tán và nói về Pháp Luân Công. Bấy giờ, cứ 20 người Trung Quốc thì có 1 người tập môn khí công này.

Pháp Luân Công được truyền ra công chúng, dưới hình thức phi tổ chức, phi tôn giáo, phi chính trị. Người học được tự do tập luyện và cũng không hề chịu bất kỳ khoản phí nào. Bấy giờ ở Trung Quốc, mọi người thuộc đủ các giai tầng khác nhau trong xã hội đều tham gia tập luyện. Đến năm 1998, đã có hơn 70 triệu người tập Pháp Luân Công.

Cơ duyên

Jennifer Zeng tốt nghiệp ngành khoa học tại Đại học Bắc Kinh, là một người vợ, người mẹ và đã từng là một đảng viên ĐCSTQ. 

Vào năm 1992 khi cô hạ sinh con gái và bị mất rất nhiều máu, đồng thời bị suy gan. Cô đã nằm viện trong nhiều năm, không thể làm việc và cảm thấy tuyệt vọng, cho đến một ngày cô được tặng cuốn sách giải thích về các nguyên lý của Pháp Luân Công.

“Tôi đã đọc các cuốn sách và tất cả câu hỏi của tôi về cuộc sống con người và vũ trụ đều đã được trả lời,” cô Zeng giải thích về môn tu luyện tâm linh bao gồm việc kết hợp thiền định với các triết lý về đạo đức và tinh thần.

Cô nói rằng môn tu luyện đã mang đến cho cô cách tiếp cận mới khi đối mặt với các vấn đề của mình. “Nó hoạt động theo những nguyên lý thâm sâu. Nó luận giải toàn bộ vũ trụ.”

Chỉ sau một tháng tập luyện hàng ngày, cô Zeng đã được bác sĩ thông báo rằng cô không còn bị các vấn đề suy gan nữa.

Tuy nhiên, khi cô và nhiều người khác tìm thấy ý nghĩa trong các giáo lý của Pháp Luân Công, chính quyền ĐCSTQ trở nên ngày càng lo ngại về sự phát triển rộng rãi của môn tập, sợ rằng nó sẽ thành một loại phong trào mà Đảng không thể kiểm soát.

Giang Trạch Dân – Lúc này nguyên là Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch nước Trung Quốc, vì quyền lợi và lòng đố kỵ đã ra lệnh đàn áp Pháp Luân Công. 

Vào ngày 20/7/1999, lực lượng an ninh của ĐCSTQ bắt đầu tiến hành chiến dịch vây bắt các học viên Pháp Luân Công với quy mô lớn trên khắp cả nước.

Buổi tối ngày 13/4/2000, trong khi đang nằm ngủ, cô Zeng đã bị cảnh sát phòng 610 bắt đi và giam giữ tại một trung tâm thể thao, với lý do tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công sau khi nhà nước có lệnh cấm. 

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng - một tù nhân lương tâm Trung Quốc - Ảnh 2
Jennifer Zeng. (Ảnh: magnifissance.com)

Bị tra tấn trong trại lao động Trung Quốc

Cô Zeng kể lại: “Thật ngoài sức tưởng tượng, ngay từ phút đầu tiên chúng tôi ở trong trại, chúng tôi đã bị ép phải cúi thấp đầu và ngồi xổm hoặc đứng nhìn vào các ngón chân của mình. Ngay cả khi cảnh sát nói chuyện với chúng tôi thì chúng tôi cũng không được ngẩng đầu lên.

“Chúng tôi đã đứng như thế trong 15 hoặc 16 giờ đồng hồ vào ngày đầu tiên. Nhiều phụ nữ lớn tuổi không thể chịu đựng được. Họ đã ngất xỉu. Cảnh sát đã dùng dùi cui điện để sốc cho họ tỉnh lại”.

“Vào ngày thứ hai, chúng tôi đã bị ép đứng bất động nhìn xuống chân trong 16 giờ đồng hồ. Chúng tôi phải học thuộc lòng những quy định của trại lao động. Mục đích của họ chỉ để “chuyển hóa” chúng tôi từ bỏ tu luyện.”

“Tôi gần như sắp phát điên. Tôi không thể chịu đựng được. Cảm giác áp lực đè nén tinh thần quá lớn. Tôi bị choáng và ngã xuống đất. Sau đó, họ lại dùng dùi cui điện chích vào người tôi khiến tôi bất tỉnh.”

Một phần khác của các biện pháp tra tấn là không cho ngủ. Sau một vài tháng, những người không “chuyển hóa” hoặc không ký vào cái gọi là “Hối quá thư” (một lời tuyên bố từ bỏ tập Pháp Luân Công) sẽ bị bắt phải đứng dựa vào tường.

Bạn có thể nghe thấy tiếng ‘Rầm! Rầm! Rầm!’ khi đầu họ bị quản giáo đập vào tường nếu họ ngủ thiếp đi.

Những xét nghiệm kỳ bí

Cô nói rằng mình được đưa đến một cơ sở y tế trên đường đến trại. Nhân viên ở đây đã kiểm tra mắt, mũi của các tù nhân và sau đó cho họ nằm xuống giường.

“Họ chạm vào cơ thể chúng tôi, nghe nhịp tim của chúng tôi, tất cả mọi thứ. Sau đó, bác sĩ hỏi chúng tôi về lịch sử y tế của mình”.

“Tôi nói rằng tôi đã bị nhiễm viêm gan C do truyền máu lúc sinh con, nhưng đã được chữa khỏi hoàn toàn sau khi tôi tập Pháp Luân Công”.

Zeng không biết rằng câu nói đó đã cứu cô và cũng không hiểu lý do đằng sau câu hỏi của nhân viên y tế.

Một tháng sau, cô và hàng ngàn tù nhân khác bị xích, và đưa đi trên những xe buýt lớn với cửa sổ được bôi đen để chụp X-quang tại một bệnh viện.

Chỉ sau khi được thả, cô Zeng mới biết rằng chính quyền đã lấy nội tạng của tù nhân để bán cho những người giàu có, quyền lực ở Trung Quốc và nước ngoài.

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng - một tù nhân lương tâm Trung Quốc - Ảnh 3
Jennifer Zeng. (Ảnh: magnifissance.com)

Tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối

Để vượt qua được áp lực cực đại, các học viên Pháp Luân Công đã giúp đỡ nhau bằng cách học thuộc thơ và các bài giảng của đại sư Lý Hồng Chí. Họ giấu bản sao các đoạn văn viết tay trên tờ giấy nháp và chuyển chúng từ phòng giam này sang phòng giam khác. 

Zeng kể lại: “Suốt đêm hôm đó, tôi nằm trên giường của mình, ép bản thân không được ngủ. Giường của tôi nằm ngay đối diện với cánh cửa đang mở, chưa đến 20 phút, những người lính canh và cảnh sát trực đêm có thể đi vào bất cứ lúc nào. Những tên cai ngục cũng thực hiện các cuộc tuần tra định kỳ, để kiểm tra các trại giam nhỏ và điều tra hoạt động của phía cảnh sát phòng giam.”

Tôi đã thu dọn một vài bộ quần áo ở đầu giường, và xếp chúng lồng vào nhau nhằm che miếng giấy nhỏ mà Song Mei (cũng là một học viên Pháp Luân Công) vừa đưa cho tôi. Mảnh giấy nhàu nát đến nỗi gần như bị rách, rõ ràng nó đã được chuyển qua tay rất nhiều người. Cả hai mặt đều được viết kín bằng bút bi. Không có tiêu đề hay kết luận. Trong ánh sáng mờ mờ, tôi bắt đầu đọc. 

Trên tờ giấy nhàu nát đó là một bài viết mới của Sư phụ Lý Hồng Chí. Đã hơn một năm Zeng chưa đọc bất cứ kinh văn nào của Sư phụ. Cô đã bí mật viết thêm nhiều bản sao khác vào những tờ giấy để chuyển cho các đồng tu cũng đang bị giam giữ. Cô tự hứa với bản thân rằng, một ngày nào đó cô sẽ thoát ra ngoài và nói với thế giới về những gì đang xảy ra ở nơi này. 

Kho báu kết nối với cuộc sống của Jennifer Zeng 

Jennifer Zeng nói: “Khoảnh khắc quý giá nhất với tôi là được phép trò chuyện với một đồng tu đã từng quen biết trước khi bị đưa vào trại lao động cải tạo.” 

“Anh ấy bị tra tấn rất dã man trong trại nam. Anh không được phép ngủ trong 12 ngày đêm liên tiếp. Đó là kỷ lục ở trại lúc bấy giờ. Sau khi đã thử đủ hết mọi cách cũng không thể “chuyển hóa” người học viên này, cảnh sát đã thử đưa anh ta và một số học viên nam khác đến trại cải tạo nữ.”

Sau khi đến đây, anh đã gặp Jennifer Zeng. Hai người ngồi cùng nhau trò chuyện, chia sẻ các nguyên lý trong lời dạy của Pháp Luân Công. Anh khuyên cô dù thế nào thì vẫn phải kiên định với đức tin của mình. 

“Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy rất ấm áp và được tiếp thêm sức mạnh. Ngay lúc đó, tôi đã nung nấu ý định sẽ trốn ra khỏi Trung Quốc và viết lại những trải nghiệm đau khổ của mình ở đây,” cô Zeng cho biết.

Câu chuyện tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối của Jennifer Zeng - một tù nhân lương tâm Trung Quốc - Ảnh 4
Jennifer Zeng. (Ảnh: magnifissance.com)

Lòng nhân ái lan tỏa trong những hành động nhỏ

Jennifer Zeng nói: “Đôi khi các nhân viên cảnh sát độc ác ra lệnh cho các tù nhân khác tra tấn chúng tôi, nhưng ngược lại họ lại bảo vệ cho chúng tôi.”

Lính canh không hề biết rằng trong trại lao động cải tạo này, đối với gái mại dâm và những người nghiện ma túy mà nói thì các học viên là những người tốt nhất mà họ từng gặp. Mặc dù khẩu phần ăn của mỗi người rất ít, các học viên vẫn vui vẻ chia sẻ phần thức ăn của mình với những người bạn tù. Ngay cả khi ai đó làm tổn thương đến họ, họ vẫn không hề oán trách mà vẫn vô tư giúp đỡ. Họ đã dạy các bài công pháp của Pháp Luân Công cho những tù nhân khốn khổ ở đây, giúp họ tìm thấy tia hy vọng về một tương lai phía trước. 

Cô Zeng kể lại: “Có lần cảnh sát tra tấn tôi suốt một đêm và không cho tôi ngủ. Ngày hôm sau, họ yêu cầu một người không phải học viên trông chừng tôi và không được phép cho tôi ngủ. Nhưng cô ấy đã bí mật học Pháp Luân Công từ tôi và thậm chí còn đọc những kinh văn của Sư phụ Lý mà tôi đã viết tay đưa cho cô ấy. Cô ấy đã mạo hiểm cho phép tôi ngủ trong khi cô ấy đứng ở cửa phòng giam canh chừng đề phòng cảnh sát phát hiện. Lòng trắc ẩn và lòng tốt của cô ấy đã cho tôi thấy trong mỗi sinh mệnh đều tồn tại Phật tính; trong bóng tối của trại lao động, nó đã sưởi ấm trái tim tôi ”.

Và cuối cùng Jennifer Zeng cũng đã vượt qua được khoảng thời gian kinh hoàng trong ngục tối. Năm 2001, Jennifer Zeng trốn thoát sang Úc và sau đó đến Hoa Kỳ.  

Hành trình đến với tự do của cô giống như một phép màu. Sống sót ra khỏi trại lao động cải tạo đã là một kỳ tích, sau đó cô còn được cấp hộ chiếu. Trong vòng chưa đầy nửa năm, cô được phép bay sang Úc. Ở Úc, cô lập tức xin tị nạn và viết sách để nói cho thế giới biết những gì đang xảy ra tại Trung Quốc.

Cuộc chiến vì tự do của Jennifer Zeng 

Khi những vết sẹo trên cơ thể lành lại, cô Zeng dành hầu hết thời gian trong ngày để viết bài và vận động cho việc trả tự do cho những người khác. Những vết sẹo tâm lý dường như khó có thể phai mờ. Tuy nhiên, thay vì chống chọi với nỗi đau, cô lại cố gắng dùng những ký ức đen tối đó để vạch trần các hành vi vi phạm nhân quyền của chính quyền Trung Quốc.

Ở Mỹ, một đất nước xã hội tự do, Jennifer Zeng được tự do tập luyện Pháp Luân Công. Cô trân quý khoảng thời gian may mắn này. 

Trước khi cô Zeng tiết lộ về câu chuyện của mình, một báo cáo về tội ác mổ cướp nội tạng các tù nhân lương tâm tại Trung Quốc đã được công bố, cáo buộc những chi tiết khủng khiếp về cách mà tội ác này tiếp tục cho đến ngày nay.

Tòa án độc lập về Trung Quốc tại Anh Quốc đã đưa ra một báo cáo 460 trang sau 18 tháng điều tra về việc cướp mổ nội tạng tại nước này.

Báo cáo nhận định ngoài Pháp Luân Công, giờ đây đến lượt người Duy Ngô Nhĩ – nhóm người Hồi giáo thiểu số hiện sống chủ yếu ở vùng Tây bắc Trung Quốc trở thành nạn nhân mới trong cuộc bức hại tàn bạo này.

Cô Zeng nói: “Các nước phương Tây đã tài trợ cho cuộc bức hại này bằng cách đầu tư vào Trung Quốc. ĐCSTQ hiện giờ có đủ sức mạnh để mở rộng việc giết người hàng loạt quy mô lớn này đến người Duy Ngô Nhĩ và người dân Hồng Kông.”

“Chúng ta có thể giúp người dân Trung Quốc tiếp cận một cách tự do các thông tin ở nước ngoài và ban hành luật để ngăn chặn công dân của chính chúng ta đến Trung Quốc ghép nội tạng,” cô Zeng nói thêm.

Hiện giờ, cô đã thực hiện được tâm niệm của mình. Sau khi rời khỏi Trung Quốc đến Mỹ, cô Zeng đã viết một cuốn sách nói về trải nghiệm của cô với tựa đề: “Nhân chứng lịch sử: Người phụ nữ đầu tranh vì tự do và Pháp Luân Công”, cuốn sách như một lời nhắc nhở mạnh mẽ về những gì đang xảy ra dưới chế độ cai trị độc tài của ĐCSTQ.

An Nhiên

Theo magnifissance.com

Đăng theo Tinh Hoa

Các bài khác
Bài Xem Nhiều Nhất
BÍ ẨN
SỰ THẬT
CỬU TỰ CHÂN NGÔN
VIDEO
ẢNH ĐẸP