Trong Phật giáo giảng, con người hầu hết đều ở trong lục đạo luân hồi, trừ phi họ có duyên tu luyện và thoát khỏi Tam giới. Nếu đúng là như vậy, thì chuyện kiếp trước, kiếp sau được nhắc đến trong tôn giáo cũng không phải là giả.

Trong thời Đông Hán, trong thiên hạ thường có người biết chuyện tiền kiếp, hậu kiếp, tiết lộ thiên cơ. Vì vậy, Thượng thiên đặc mệnh cho Mạnh Bà làm Thần ở âm phủ, sai bà chọn lựa các vị thuốc trên dương thế mà chế thành loại nước uống giống như rượu, tên là Canh Mạnh Bà hay còn gọi là Canh Mê hồn.

Canh Mạnh Bà chia làm 5 mùi vị ngọt, đắng, cay, chua và mặn. Những quỷ hồn chuẩn bị chuyển kiếp đều phải uống thứ canh Mạnh Bà này. Uống thứ nước này rồi, sẽ quên hết những chuyện trong kiếp trước, sau khi đầu thai sẽ lại mê trong nhân thế, chấp trước vào danh – lợi – tình.

Tuy nhiên Thượng thiên vì đánh thức thế nhân, vẫn để cho một nhóm người nhỏ không uống canh Mạnh Bà, lưu giữ ký ức về tiền kiếp. Từ xưa đến nay đều có những người như vậy!

Thứ sử triều Tùy nhớ lại kiếp trước

Những năm Khai Hoàng trong triều Tùy, Thôn Ngạn Vũ ở Bác Lăng được làm chức Thứ sử Ngụy Châu. Một lần khi đến thị sát tại một thị trấn nhỏ, ông vui mừng nói với tùy tùng “Ta kiếp trước từng sinh sống ở nơi này, làm vợ người ta, bây giờ còn nhớ nhà ta ở đâu”.

Ngạn Vũ sau đó lên ngựa đi vào một con hẻm, rẽ vài vòng, tới gõ cửa một gia đình. Bước ra mở cửa là một cụ già. Ông đi vào, đến gian nhà chính, thấy trên bức tường phía đông có một chỗ lồi lên cách mặt đất 6-7 thước. Ngạn Vũ nói với ông lão “Kinh Phật mà tôi đọc trước đây được giấu cùng 5 chiếc trâm vàng trong chỗ tường nhô ra này. Trang cuối cùng của quyển kinh thứ bảy đã bị cháy, mất vài dòng. Bây giờ mỗi lần đọc thuộc bộ kinh này, đến cuối quyển thứ 7 tôi luôn không nhớ nổi dòng chữ bị mất”.

Ngạn Vũ sai thuộc hạ đục bức tường, quả nhiên tìm thấy Kinh thư và trâm vàng. Ông lão vừa kể vừa khóc, vợ ông lúc còn sống thường tụng đọc bộ kinh này, trâm vàng cũng là của bà ấy để lại. Sau này vợ vì khó sinh mà chết, ông cũng không biết những thứ này ở đâu.

Ảnh minh họa: Bức tranh thể hiện “Hình ảnh phu nhân” của Chu Văn Thụ thời Nam Đường Ngũ đại. 
(Nguồn: Phạm vi công cộng)

Ngạn Vũ vô cùng cảm khái. Ông đến chỗ cây lộc vừng trước sân nói “Năm ấy lúc ta sắp sinh con, từng cắt xuống một lọn tóc bỏ vào hốc cây lộc vừng”. Tùy tùng của ông thấy quả nhiên trong hốc cây có một lọn tóc.

Thấy tình cảnh này, ông lão buồn vui lẫn lộn khi tận mắt thấy Ngạn Vũ chính là vợ quá cố chuyển sinh. Trước khi rời đi, Ngạn Vũ đã hào phóng tặng ông tiền và quần áo.

Chuyển kiếp 3 ngày biết nói, 5 tuổi tìm về cha mẹ kiếp trước

Tập thứ ba của “Tượng giáo bì biên” do Trần Sỹ Nguyên triều Minh biên tập có kể một câu chuyện.

Gia Tĩnh giáp thần (năm 1544), Trần Sỹ Nguyên uống rượu cùng bạn mình là Trương Tử Chinh, cả hai thi đậu cùng năm. Tử Chinh chỉ vợ của em họ Triệu Sinh nói: Triệu Sinh kiếp trước là con trai Triệu Mỗ, lúc đi nghênh đón Đốc học đã uống rất nhiều rượu, chết vì say rượu trên đường về nhà. Linh hồn của anh ta lang thang bên bờ suối, tình cờ bắt gặp một con chó. Vì sợ bị chó cắn, anh ta núp vào một túp lều của một người phụ nữ có thai. Trong lúc bất tri bất giác, hồn phách Triệu Sinh tiến vào cơ thể cô.

Người phụ nữ sinh trong đêm đó, Triệu Sinh lúc này mới phát hiện mình đã chuyển kiếp. Sinh được 3 ngày, lúc bà mẹ ra cửa, đứa trẻ sơ sinh đã ở trên giường hét lên “Mẹ ra ngoài thì đóng cửa lại, đừng để chó vào làm hại con”. Người mẹ nghe vậy thì hoảng sợ liền kể lại với chồng. Chồng cô cho rằng đứa trẻ này là yêu quái, cầm cái cuốc định đánh chết, nhưng cuối cùng vẫn không dám ra tay. Từ đó Triệu Sinh không dám nói nữa.

Khi lên 5 tuổi, Triệu Sinh nhìn thấy một người cưỡi ngựa đi ngang qua, cậu gọi tên của người kia nói: “Tôi là con trai Triệu Mỗ thác sinh, là chú của anh, không biết cha mẹ và vợ tôi giờ thế nào?”. Người kia kinh hãi về kể lại cho người nhà.

Cha mẹ Triệu Sinh liền tìm đến gia đình này, lấy tiền đền đáp, mang cậu về nhà. Triệu Sinh dù còn nhỏ, cũng chưa từng được đi học nhưng có thể nhớ nội dung những cuốn sách từng đọc trong kiếp trước, chữ viết của cậu cũng rất giống chữ viết trong kiếp trước.

Nếu những câu chuyện này khiến bạn cảm thấy huyền hoặc thì chúng ta có thể đến thời cận đại, tìm hiểu các trường hợp luân hồi được khoa học ghi chép.

Nữ nạn nhân trong vụ cháy ở Chicago đầu thai thành cậu bé 5 tuổi

Ban đầu, cô Erica Ruehlman thường phì cười khi con trai 5 tuổi của mình gọi các món đồ chơi hoặc đồ vật trong nhà là Pam. Cậu cũng từng kể với mẹ mình, cậu từng là con gái. Luke kể, khi còn là con gái, cậu có mái tóc dài và thường đeo khuyên giống mẹ. Sau đó vì tò mò, Erica đã hỏi con trai “Pam” là ai.

Thật bất ngờ, cậu bé đáp “Là con, chà, từng là con nhưng con chết rồi và con đã lên thiên đường. Con nhìn thấy Chúa, sau cùng, Chúa đẩy con xuống và khi tỉnh dậy con đã thành con của mẹ, mẹ đặt tên con là Luke”.

Erica gặng hỏi thêm thông tin, Luke nói cậu bé từng sống ở Chicago, rất hay phải đi tàu và đã chết trong một trận hỏa hoạn. Sau khi nói đến cái chết của mình, Luke làm thế tay như một người nhảy xuống từ cửa sổ. Erica đã lên mạng tìm thông tin, cô thấy một mẩu tin về trận hỏa hoạn ở khách sạn Paxton, Chicago vào tháng 3/1993 khiến 19 người chết. Trong đó có một người phụ nữ tên Pam Robinson đã chết khi nhảy ra khỏi cửa sổ.

Erica không thể giải thích vì sao Luke biết đến đám cháy ở Chicago, cậu bé chưa từng đến thành phố đó, và cô cũng chưa từng nhắc tới địa điểm này cho con trai.

Bi kịch trên ruộng lúa

Trong hơn bốn thập kỷ, Ian Stevenson, một bác sĩ tâm thần người Mỹ gốc Canada từng làm việc tại Đại học Virginia, đã điều tra trải nghiệm luân hồi của hàng nghìn trẻ em, cả ở phương Tây và phương Đông. Trong đó, Stevenson từng kể về một cô bé người Sri Lanka nhớ lại kiếp trước từng bị chết đuối trên ruộng lúa ngập nước.

luân hồi chuyển kiếp
Tiến sĩ Ian Stevenson, nhà nghiên cứu luân hồi của trường Đại học Virginia (ảnh: Wikipedia).

Cô bé người Sri Lanka còn miêu tả, trước khi chết, có một chiếc xe bus từng lái qua khiến nước bắn tung tóe vào mặt em. Những nghiên cứu sau đó cho thấy trước đó có một cô bé ở làng cạnh bên đã qua đời sau khi trượt chân trên con đường cạnh ruộng lúa vì tránh xe bus. Cô bé đã rơi vào vũng nước sâu và chết đuối.

Cô bé kể lại trải nghiệm này ngay từ khi tuổi còn rất nhỏ đã sợ xe bus, em cũng rất kích động nếu bị đưa đến những nơi có nước sâu. Cùng sở thích với cô bé từng chết đuối năm xưa, cô bé người Sri Lanka thích đồ ăn ngọt và bánh mỳ.

Cậu bé 3 tuổi tìm ra hung thủ sát hại mình ở kiếp trước

Tiến sĩ quá cố Eli Lasch được biết đến với những cống hiến của ông trong lĩnh vực y học tại Gaza (Ai Cập), nằm trong hoạt động của chính phủ Israel. Ông là người nghiên cứu trường hợp luân hồi của một cậu bé 3 tuổi ở gần biên giới giữa Syria và Israel.

Một cậu bé sống ở khu vực Cao nguyên Golan, gần biên giới Syria và Israel chào đời với một vết chàm dài màu đỏ trên đầu. Nền văn hóa nơi cậu sinh sống tin rằng rất có thể vết chàm có liên quan đến một vụ việc nào đó trong kiếp trước.

Khi bắt đầu biết nói, cậu bé đã kể với người lớn kiếp trước cậu từng bị giết bằng rìu. Cậu bé được dẫn qua nhiều ngôi làng, cuối cùng em tìm thấy một ngôi làng quen thuộc. Cậu nói biết mình chính xác ai đã giết cậu.

Theo lời kể của Eli, đột nhiên cậu bé tiến đến chỗ một người đàn ông và nói “Ông có phải là…” (Eli quên mất cái tên cậu bé nói). Người đàn ông nói phải. Sau đó cậu nói “Tôi từng là hàng xóm của ông. Chúng ta đã cãi vã và ông giết tôi bằng rìu”. Người đàn ông bỗng chốc mặt trắng bệch như tượng sáp.

Cậu bé tiếp tục chỉ cho mọi người đến nơi có một đống đá, bên dưới là thi thể của người đàn ông với vết thương trên đầu. Cậu cũng chỉ đường cho mọi người đến chỗ hung thủ chôn chiếc rìu, cuối cùng kẻ sát nhân cũng phải nhận tội.

Ngọc Mai (tổng hợp)
Tham khảo: Epoch times, Ranker, Concious Lifestyle…

Đăng theo ĐKN